Bất chợt..

Bất chợt..

Bất chợt..
Nency
2019-09-11

Tôi là kiểu người ngại va chạm. Trước mọi sự đổi thay chỉ muốn cuộn tròn người trong chăn trốn kĩ. Tôi là kiểu người chỉ thích sống những tháng ngày trầm lặng, chỉ cần một quyển sách, một tách trà đá cũng đủ chôn chân cả ngày dài.. .. Ngoài ra tôi còn là kiểu người hay buồn. Nỗi buồn đến với tôi thường nhật và vô cớ...

Tôi buồn vì nhớ tới người cũ, tôi buồn phải xa người bạn không biết lao lâu mới gặp lại, tôi buồn vì tương lai bất định, tôi buồn vì vài câu văn đọc được trên mạng, tôi buồn vì bài hát xưa hay nghe, tôi buồn vì những câu chuyện không đâu họ tâm sự, tôi buồn vì một cảnh phim, tôi buồn vì ngày trôi quá vội, tôi buồn vì những tối mình tôi giày vò trong cô đơn, tôi buồn vì không thể nói cùng ai, không thể khóc, không thể giải thoát cho chính mình..

Họ sẽ bỏ cuộc, họ sẽ mệt thôi. Vì cuộc sống của tôi vừa đơn điệu, nhàm chán, vừa buồn bã, muộn phiền.

Một ngày thì dài nhưng một năm thì ngắn vô cùng. Đời người do đó trôi qua như một cái chớp mắt. Ngoảnh lại đã thấy mình già đi, ngoảnh lại đã thấy mình uổng phí quá nhiều nhưng vì cứ sợ hãi, cứ thỏa hiệp nên cứ mãi buồn bã trong cái vòng luẩn quẩn.”


Bất chợt..
4/ 5
Oleh