Bình yên..

Bình yên..

Bình yên..
Nency
2019-09-08

Có những khoảnh khắc mà ta chỉ muốn yên tĩnh một mình…để nhìn lại cuộc sống, nhìn lại những gì đã đến và đi, những gì là của ta và những gì mà cả đời ta mơ ước nhưng vẫn chỉ là ước mơ.

Là để kiếm tìm, kiếm tìm con người chân chính của ta trước khi bước vào cuộc đời, hồn nhiên, ngây thơ, kiếm tìm một phút yên bình giữa cuộc sống bộn bề, hối hả.

Là để kiếm tìm một thứ gì đó mà ta gọi là tia hi vọng, tạo cho ta động lực để tiếp tục chống chọi với cuộc sống, kiếm tìm một bàn tay, thứ có thể sưởi ấm đôi tay của ta mỗi khi mùa đông lạnh giá tới. Kiếm tìm một bờ vai mạnh mẽ nào đó để ta có thể tựa vào mà khóc cho hả hê mỗi khi buồn, cô đơn.

Là để giữ lại bản chất trong con người ta không bị xô đẩy theo dòng thời gian.

Là để quên đi những lời nói, việc làm khiến ta tổn thương...Và cũng để quên đi…quên đi cuộc sống tấp nập ngoài kia, quên đi những gì đã mất, những gì quá xa tầm tay với của ta, quên đi hạnh phúc mà ta mong chờ nhưng lại không thuộc về ta, quên tất cả, quên những gì đáng quên và phải quên.


Tuổi 30 rồi đấy ?
Bình yên..
4/ 5
Oleh